HLC-“Hẹn Hò về nước mới”- April 24,2024

Trích LanChiYesterday-Những vụn vặt đời sống quanh tôi

Hẹn hò về “nước Mới”!

Mấy hôm nay, Tháng Tư, tôi gửi vài bài về “Mùa Quốc Hận”. Có bài cũ, có bài mới.

Bài cũ của tôi vào 2011 với tựa “Nhìn Lại Thoáng Ngày Xưa”. Trong đó kể lại những ngày cuối Tháng Tư 1975. Khi ấy, tôi đang làm ở Ban Vật Lý Địa Cầu (dạy thực tập cho sinh viên) sau khi rời Tổng Nha Kế Hoạch. Ô BXC, một bạn già “thân” (vì “thân” nên hay trêu ghẹo tôi, bị tôi mắng tơi bời hoa lá mà vẫn “cù nhây” cười cười) mail trả lời trên bài đó như sau:

Kính bà Lan Chi,

Sao hôm nay tự nhiên tôi nhớ bà quá ! Tôi xin trân trọng mời bà trở về "nước mới" của bà là xứ Hoa Kỳ, và bà sẽ đến trú ngụ tại tệ xá it ngày. Bà sẽ được gia đinh tôi cung kính như thượng khách và bà sẽ được các bạn cũ và độc giả của bà tự do tới thăm viếng để tỏ lòng ngưỡng mộ bà.

Kính mong được bà cứu xét và nhận lời mời thành kính của tôi.

BXC

Mỗi lần đọc mail kiểu này của BX Cảnh hay “ma sơ NT”, là tôi lại bật cười. Trên đời này, có bạn bè nào mà rủ bạn đến nhà chơi bằng cái kiểu email có “trân trọng mời”, rồi lại còn “ kính mong được cứu xét” rồi lại “về nước mới”. nữa hay không hả giời! Chỉ là có hai lão “khỉ gió” (NT+BXC) là hay trêu ghẹo “bà chằng” như vậy.

Thời gian trôi nhanh thật. 2004, tôi đến VA rồi qua chương trình âm nhạc của đài Việt Nam Hải Ngọai mà quen ma sơ Nguyễn Tuấn. Năm 2005 thì phải, Tuấn từ Pensylvanis đến VA dự cái gì đó, ghé tôi chơi rồi chở tôi tới nhà ô Cảnh. Sau đó, khi tôi làm ở Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển thì bà xã ô Cảnh hay gửi bài đăng báo Mạch Sống. Âyda, ngày đó tôi cứ tưởng chị Bích Anh viết kia đấy nhưng sau này thì tôi biết tỏng ra, chả có Hoàng Thị Bích Anh nào hết mà chỉ có Bùi Xuân Cảnh thì có! Ngày tôi đi học college ở VA thì ô Cảnh là người mua dùm tôi tự điển thì phải. Ông này là một big fan của tôi. Cảnh rất mê những bài tôi phỏng vấn Nguyễn Văn Đông vào 2005. Ô Cảnh cũng “mê” những bài “bà chằng” bụp bọn việt gian thật sắc bén qua vụ Giám đốc Lưu Lệ Ngọc của đài Việt Nam Hải Ngọai giao du với Đệ Tam Tham Tá của Tòa Đại Sứ VC. Ô Cảnh hay cho “feedback” dí dỏm, vui vui. Vào 2013, trước kiến thức, tài viết văn dí dỏm của BXCảnh, tôi có phỏng vấn ổng. Phải nói bài phỏng vấn rất hay vì nhiều tài liệu (như một nhân chứng thời cuộc).

Link: Saigon Muôn Năm Cũ-Bs Bùi Xuân Cảnh kể về ĐH NLS thời VNCH, thời Uỷ Ban Khoa Học sau 75..

Ông Cảnh có một bài viết về chị Bích Anh rất hay sau khi chị ra đi. Tôi cũng có giới thiệu bài này ngày đó. Ô Cảnh và Ma sơ Nguyễn Tuấn là hai người duy nhất “dám” trêu ghẹo “bà chằng” nhiều khi “quá lố” nhưng “bà chằng” chỉ chửi “ONO” là huề vốn! Viết “DÁM” THÌ lại nhớ chữ DÁM của bác Vũ Linh! Bác Vũ Linh dùng chữ “DÁM bỏ ra 18 tỉ cho ngành dược phẩm để tìm vaccin covi” làm “vẹt con, vẹt nhỡ” (VẸT là chữ ô Linh dùng) nhẩy dựng lên vì tưởng phen này “bắt bí” được Vũ Linh”.

Tôi thấy lòng chùng xuống khi nhớ về “nước Mới Hoa Kỳ” của tôi. Ai mà ngờ, “Bà Tổng” HLC lại là người có đến ba quốc tịch ( VNCH, Mỹ, Úc). Muốn ở đâu thì ở nhưng tự nguyện không về VNCS. Bị bắt buộc rời Mỹ vì hai đứa con không chịu qua Mỹ sống. Mà thôi, giờ này yên bình với vườn hoa nhỏ ở Úc cũng vui. Xem này, mùa Thu, mưa dầm dề, hoa hồng tơi tả không đẹp như Xuân nhưng vườn thì coi rất sạch và đẹp vì trải cỏ giả. Vườn thế này thì ông Cảnh ơi, “bà chằng” bỏ đi về “nước mới” thì ai chăm vườn cho “bà chằng” đây! Tốt hơn hết, ông với ma sơ qua Úc, tối ra vườn ngắm trăng, ma sơ đàn và gọi qua Melbourne kêu Thu Tuyết hát!!!

Mận ngọt lắm. Tắc ngọt xinh chưa.

This entry was posted in Linh Tinh. Bookmark the permalink.